Câu chuyện 5: 5 giây để nhìn lại
Bé Ken vừa giật đồ chơi của bạn, khiến bạn khóc. Cô Liên đứng dậy, cảm thấy trong người có một luồng bực bội đang trào lên. Nhưng thay vì quát, cô tạm dừng 5 giây.Cô quay mặt đi, hít sâu, rồi quay lại, ngồi xuống ngang với Ken: “Con có đang rất muốn chơi món đó không? Mình cùng tìm cách khác nhé.”
Chỉ cần 5 giây để không thành trọng tài – mà trở thành người thầy dẫn dắt.
#Bài_Học:
"Giáo viên biết dừng, nghĩ, chọn cách phản hồi - là giáo viên làm chủ chính mình."
Nguồn: Daniel Goleman, Emotional Intelligence (1995).
Khi trẻ gây ra lỗi, bộ não giáo viên cũng gồ chứa cảm xúc tức giận. Phản xạ nhanh thường dẫn đến trách móc, lý do, kiểm soát.
Nhưng tạm dừng 5 giây, hít sâu, nhìn rõ đứa trẻ với nhãn quan của tình thương, sẽ giúp vùng vỏ trước trán (prefrontal cortex) hoạt động lại: đây là vùng điều hướng phán xử và tổng thể.
Chính nhờ 5 giây đó, ta quyết định trở thành người thầy, không phải người trọng tài.