CHIẾN THẮNG NÃO PHẢI CỦA HƯƠNG
Tuần đầu tiên Cô Hương dạy trí nhớ hình ảnh não phải cho một trường mẫu giáo Montessori. Cô vừa lo lắng vừa thấy thú vị. Cô được mời dạy mỗi bài học kéo dài 20 phút mỗi thứ Ba hàng tuần. Khi cô bước vào trường, bọn trẻ nhanh chóng tụ tập quanh cô để xem cô có những món đồ gì trong hộp đồ câu cá quá khổ của mình.
Vào một thứ Ba, Cô Hương quyết định trình bày các bài học về trí nhớ nhiếp ảnh. Cô giáo ở lớp đã dạy các bước khác nhau trong suốt tuần và đã sẵn sàng để xem những gì trẻ em có thể làm! Vì vậy, sau một buổi thư giãn, vận động nhẹ, chơi ngón tay và một vài bài tập mắt, cô bắt đầu.
"Nhắm mắt lại!" cô khuyến khích. Cô lấy một nắm đồ vật nhỏ ra và trải chúng ra trên tấm thảm. Cô phủ chúng bằng một tấm chăn kẻ nhỏ màu xanh.
"Được rồi, sẵn sàng rồi..." cô gọi. Bọn trẻ nhìn tấm chăn với vẻ ngạc nhiên.
"Bên dưới tấm chăn sẽ là một bất ngờ LỚN!" cô Hương bắt đầu. "Chúng ta hãy tưởng tượng rằng mắt chúng ta là máy ảnh. Chúng ta sẽ chụp ảnh tất cả những thứ thú vị bên dưới tấm chăn này -- các bạn đã sẵn sàng chưa? Tôi cho bạn một giây"
Tâm chăn được kéo lên. "Ú òa!" Những đứa trẻ nghiêng người nhìn khi cô Hương đếm. Sau đó, cô lại thả tấm chăn xuống các đồ vật.
"Bạn đã nhìn thấy gì?"
"Một chiếc giày, một quả ổi, một con cá, một quả bưởi, một con hổ..." bọn trẻ đồng thanh nói.
Cô Hương lấy từng đồ vật ra khi bọn trẻ hét lên, chạy vội để bắt kịp tốc độ của họ. Thật nhanh! Chẳng mấy chốc bọn trẻ đã đọc lại được cả chín đồ vật.
Cô Hương tiếp tục, lần này với 25 đồ vật. Trong chớp mắt, trẻ nhớ lại mọi đồ vật.
Vì vậy, cô Hương đổ toàn bộ túi đồ vật của mình ra dưới tấm khăn. Những đứa trẻ há hốc mồm khi nghe thấy tiếng tất cả các đồ vật đổ ra thảm học. Cô Hương trải chúng ra để bọn trẻ có thể nhìn rõ. Cô ấy thậm chí không biết mình có bao nhiêu đồ vật -- có lẽ là 100?
"Ú òa!"
"Bạn đã nhìn thấy gì?"
Cô Hương nhấc nhẹ chiếc khăn lên và túm lấy một cách điên cuồng khi cô nghe thấy tiếng đồ vật được gọi ra từ khắp phòng. Chẳng mấy chốc cô chỉ còn lại 2-3 đồ vật. Cô nhấc tấm khăn lên để bọn trẻ có thể nhìn thấy những gì còn lại.
Những đứa trẻ rất tự hào. Cô Hương thì vô cùng kinh ngạc.
Sau đó, họ bị gián đoạn bởi thông báo của hiệu trưởng rằng đã đến giờ học tiếng Trung Quốc đối với một số học sinh và giờ chơi ở sân chơi đối với những học sinh khác. Hãy tưởng tượng niềm vui trong lòng cô Hương khi nghe thấy tiếng rên rỉ thất vọng của các em về việc phải kết thúc bài học. Cô mỉm cười. "Mình đã làm được rồi!" cô nghĩ.
Đây là phản ứng rất phổ biến đối với trò chơi trí nhớ chụp ảnh não phải. Thành công của nhóm khuyến khích mọi người tận hưởng "giáo dục não phải" và mong chờ đến lớp.
Như mọi khi, với phương pháp học tập thông qua vui chơi, điều quan trọng là phải duy trì một môi trường yêu thương, hy vọng, tin tưởng,.. và trí tuệ. Khi dạy một thầy một trò, chúng tôi đưa ra ít đồ vật hơn để không gây căng thẳng cho trẻ. Trò chơi phải vui vẻ và thú vị. Và để có kết quả tốt nhất, chúng cũng phải bao gồm các hoạt động dẫn đến hoạt động trí nhớ để chuẩn bị cho tâm trí nuôi dưỡng những khoảnh khắc ý tưởng chợt lóe sáng.
Một trong những hoạt động chuẩn bị này được gọi là đào tạo quan sát.