Câu chuyện 1: Ánh mắt cô Hiền-Ngôn ngữ giáo dục đầu tiên Lớp học buổi sáng cuối tuần. Bé Bi mới đi học lần thứ nhất, mặt mếu máo, tay nắm chặt áo ba mẹ. Cô Hiền không vội dỗ dành, cũng không giục con vào lớp. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống âu yếm nhìn vào mắt con, mỉm cười và chạm tay lên tim mình. “Cô đợi Bi sẵn sàng nha. Mắt cô đang chờ ánh mắt Bi nè.” Chỉ vài giây, Bi chớp mắt, rồi nhìn cô. Chỉ một ánh mắt, con cùng kéo mẹ bước vào lớp. Lúc ấy, không cần lời giảng nào – chính ánh mắt cô là bài học đầu tiên về niềm tin và sự an toàn. #Bài_Học: "Trẻ không học từ lời ta nói, trẻ học từ cách ta sống." - Maria Montessori, The Absorbent Mind (1949). Giáo dục sớm không chỉ là việc truyền đạt kiến thức, mà trước hết là gieo gương. Khi mỗi ánh nhìn, cách đối xử, đi đứng, lên tiếng của giáo viên đều mang ý nghĩa giáo dục, thì "thân giáo" trở thành trụ cột. Một môi trường lớp học an toàn bắt đầu từ sự an yên trong dáng đi, giọng nói, và khi ánh mắt giáo viên ngập tràn yêu thương. Trẻ nhỏ sống với trực giác rất mạnh, nên chính sự hiện diện đầy chứa đựng của giáo viên là lời giáo dục sống động và hiệu quả nhất.